Hôm nay đọc báo thấy nói em Ngọc Trinh xác nhận rằng em đang yêu một anh tỷ phú Việt kiều 72 tuổi.
Khi đọc tin này trong Tôi lại đc thắp lên một tia hy vọng bởi giờ mình chưa hẳn đã già nhưng lại nghèo. Chỉ cần Tôi kiếm đc thật nhiều tiền thì sau này Tôi có già hay già hơn nữa thì Tôi vẫn có em ngon hơn Ngọc Trinh
Đúng là đất nước XHCN, xã hội kim tiền...
Đôi lúc trong cuộc đời, chúng ta sẽ nghe đâu đó câu "vượt lên trên những nỗ lực và cố gắng. Đó là số phận".
Nguyễn Du khi xưa có câu "có trời mà cũng có ta". Mỗi người sinh ra đã mang một số phận, một định mệnh. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta bị an bài bởi những điều đó. Ta có thể thay đổi được rất nhiều điều trong cuộc sống bởi sự cố gắng, nỗ lực hằng ngày. Dung mạo là do trời sinh, ngôn ngữ cử chỉ là do được dạy dỗ và bản thân rèn luyện mới có. Sự nghiệp là do nỗ lực của bản thân mà thành.
Người có khả năng luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn, còn kẻ bất tài luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội.
Có một câu "Số phận không hề là may rủi, nó là sự lựa chọn. Nó không phải để chờ đợi, mà là giành lấy". Bill Gates có một câu nói nổi tiếng: Khi bạn gặp khó khăn hay bế tắc trong công việc thì đừng có oán trách số phận. Điều bạn học được khi gặp trắc trở chính là kinh nghiệm và bài học để lần sau không bao giờ mắc phải nữa.
Và cho dù thật sự có số phận đi nữa thì cũng nên tin vào bản thân trước khi tin vào số phận, bởi vì bản thân là cái có thể thay đổi được. Chính tính cách và nỗ lực của bản thân là cái quyết định số phận của chính mình.
Làm thì không ân hận,
Mà ân hận thì không làm.
Chỉ tiếc là không có tay, không đủ sức lực để làm được tất cả mọi việc như mong muốn.
Cảm giác của tui đối với dòng comment và tấm ảnh này là sự ghê tởm xen lẫn thất vọng vô cùng.
Hồi những năm 2000 lẻ mấy, trong một lần tìm kiếm thông tin về máy vi tính tui đã phát hiện ra vozforum. Với cảm nhận của tui hồi đó, đấy là 1 forum bổ ích về kiến thức. Sau này do không còn nhiều thời gian nghiên cứu máy móc, tui không vào forum nữa. Nhưng lâu lâu vẫn đọc những chuyện vui, những câu nói mắc cười, thậm chí còn share hình của f17 hay f33 gì đó (không nhớ rõ) vì thấy hợp gu, mặc dù không hiểu vì lí do gì trong box trò chuyện linh tinh của forum này rất nhiều nick có vẻ ghét tui, ghét nhất là hồi năm 2012 tui thi VN got talent. Gần đây ở đó thể loại ghét tui cũng nhiều lên, nhưng tui không quan tâm lắm, vì tui nghĩ cá nhân yêu ghét là chuyện bình thường, không đại diện cho cả 1 cộng đồng đc. Huống chi đây lại là cộng đồng tri thức, học thuật.
Suy nghĩ đó hôm nay thực sự sụp đổ. Các bạn ạ, phải vô văn hóa, vô giáo dục, mất nhân tính đến tột cùng mới có thể thoải mái nhục mạ một người khác ngay trên khiếm khuyết cơ thể của họ. Ở Nhật, Thái,Sing, người khuyết tật luôn đc giúp đỡ tối đa. Luôn có những lối đi trợ giúp cho những người kém may mắn. Còn ở Việt Nam thì sao?
Tôi sinh ra có muốn bị tật tay như thế này không hả bạn? Có ai sinh ra trên đời này mà không muốn mình vai năm tấc rộng thân mười thước cao như Từ Hải (tính đơn vị hiện tại là cha này như cột đèn), ai mà 0 muốn bụng mình 6 múi, côi dài tới gú?? Có ai muốn sinh ra với bàn tay bị tật nguyền?? Vậy mà ngay 1 cộng đồng tri thức, học thuật lại xuất hiện một post như vậy, thoải mái nhục mạ một người khác dựa trên duy nhất 1 lí lẽ là người đó BẤT HẠNH khi sinh ra không có cơ thể vẹn toàn. Tôi ghê tởm những con súc vật đã viết ra được những lời miệt thị, những đứa bấm like và hả hê cười đùa trên nỗi đau của người khác như vậy. Và thật thất vọng khi ở cộng đồng mình từng, đã và đang có thiện cảm lại có thể cho đăng 1 bài viết như vậy.
Những con súc vật sẽ nói "mày óc chó tao chửi đúng rồi". Này bọn nghiệt súc, ta ở nhà của ta, nói lên ý kiến của ta về 1 vấn đề KHÔNG HỀ liên quan đến bọn mi. Ta chẳng hề bắt mi phải nghe ta, theo ta, không nghe thì ta chửi. Cớ sao bọn hạ cấp chúng bay lại nổi điên lên rồi cắn xé ta? Bọn bay có thấy sự vô lí trong suy nghĩ dòi bọ của mình không? Mà chắc là không, vì nếu có suy nghĩ thì đã không là dòi bọ rồi.
Còn ai mà thuộc cộng đồng đó nhưng vẫn còn là người, vẫn còn đầu óc suy nghĩ thiệt hơn, tôi chỉ muốn nói điều này. Các bạn ạ, khi xảy ra sự bức hiếp mà các bạn im lặng, điều đó có nghĩa là các bạn đã đứng về bên hiếp đáp người khác rồi. Tôi chỉ là 1 cá nhân, còn các bạn là 1 cộng đồng tri thức, học thuật. Các bạn biết phân biệt đúng sai, vậy các bạn có muốn bọn súc vật đại diện cho mình không?
Một xã hội tồi tệ...
Trong bài viết này tôi muốn phân tích khái niệm "công đức" mà các bạn hay nhắc tới, thật ra chúng ta hay nhầm lẫn giữa việc thiện và việc công đức, công đức là gì bạn biết không? Tôi xin nói rằng công đức là một năng lực đặc biệt giúp cho con người vượt qua bể khổ sông mê, chóng đến bờ giác ngộ và giải thoát, công đức có tính cách "vô lậu" hay "vô vi" nó giúp cho con người chuyển hóa tâm linh từ phàm phu tục tử thành Bồ Tát, Phật.
Nên nhớ rằng cho dù bạn có làm bao nhiêu điều tốt đẹp nhất trên đời thì bạn cũng chẳng có miếng công đức nào cả, bởi lẻ công đức là vấn đề rất thâm sâu thuộc về trí tuệ bát nhã, không liên quan gì đến việc thiện bạn đang làm, trừ khi bạn làm công việc này xuất phát từ tâm từ bi, không tham chấp si mê, không tư lợi cho bản thân và bạn phải hiểu từ bi thì khác với lòng thương người nhỏ hẹp chỉ dựa theo cảm xúc nhất thời, nghĩa là tôi giúp người này nhưng lại bỏ người kia vì người này dễ thương hơn người kia.
Có lẽ bạn đã từng nghe nói đến việc "tu phước" và " tu huệ"? Hãy nhớ rằng tu phước là được phúc đức còn tu huệ là được công đức, tu phước là công việc bên ngoài còn tu huệ là công việc bên trong, vì thế tôi đã nói ở trên để khẳng định rằng việc thiện bạn đang làm không có công đức mà chỉ có phúc đức, mà phúc đức cũng còn tùy thuộc rất nhiều vào động cơ đang thúc đẩy bạn đó, ví dụ một bệnh nhân đang cấp cứu nhưng bạn là một bác sĩ, bạn đang nỗ lực để giúp bệnh nhân đó thoát qua giai đoạn nguy hiểm, bạn làm việc với một sự tận tụy và nỗ lực ghê gớm để cứu người, ngay khi đó bạn làm việc không phải vì trách nhiệm uy tín mà vì lòng thương yêu đối với một con người, bạn cứu người vì thương yêu họ thì khác với việc bạn cứu người để được nổi tiếng, phúc đức là ở đây nè thưa bạn!
Bây giờ, tôi nói về công đức, nếu bạn bố thí cúng dường mà tâm không mong cầu gì cả, thi ân bất cầu báo đáp, cúng chùa để chùa có thêm phương tiện sinh hoạt ích lợi cho mọi người, tạo phương tiện cho chùa trong việc hoằng pháp lợi sinh, giúp chúng sanh xa lìa nghiệp ác…cũng như ta giúp người qua cơn khó khăn, túng thiếu mà không đắn đo suy nghĩ, không tính toán gì thêm nữa, thì chúng ta sẽ bớt đi tâm tham lam, bỏn sẻn, tăng trưởng tứ vô lượng tâm: từ, bi, hỉ, xả. Vậy là công đức đó.
Công đức là sự tu chứng thuộc về trí tuệ giác ngộ, sự chuyển biến của tâm, giúp bạn không vọng tưởng, tạp niệm, giúp bạn xả bỏ tâm tham sân si, tâm chấp ngã, chấp pháp, không biệt, không thành kiến, không kỳ thị, không ỷ mình là kẻ trên người trước, kẻ có nhiều công lao có nhiều tài năng, kẻ làm được nhiều việc không ai bằng và sống khiêm tốn, ngay thẳng, công bằng, chính trực. Vì vậy công đức là ở pháp thân, nó sẽ phát sinh trí tuệ bát nhã, không do tu phước, không do làm những việc thiện mà nên!
Còn phúc đức thì sao? Đây là việc phước thiện bạn đã làm trong đời, tuy nhiên không phải bất cứ việc thiện nào bạn cũng được phúc đức. Vì sao vậy? Vốn con người là tham, sân, si…và bản năng tư lợi là bản năng cố hữu từ tham, sân, si mà ra, nếu như phải bỏ ra 1 phần lợi ích mà thu về 2 phần lợi ích thì trên thế giới này sẽ có hàng vạn người đi làm từ thiện, bởi nó tốt đẹp trên danh nghĩa mà còn có lợi ích về tinh thần lẫn vật chất nữa
Shop người lớn Hà Nội thành phố Hồ Chí Minh 18+ © 2015 - Designed by Templateism, Plugins By MyBloggerLab.com