LẤY VỢ NGƯỢC QUY TRÌNH:
Ngày xưa tôi yêu vợ.
Qua báo và qua thơ.
Còn người xa mịt mờ.
Vợ vẫn yêu, vẫn đợi.
Cô giáo mê bộ đội.
Nghĩ có súng dài nòng.
Hể đánh là tiến công.
Không bao giờ lùi bước.
Vợ viết thư ao ước.
Mong gặp anh 1 lần.
Xem là lính phòng không.
Hay là người có vợ.
Cô giáo còn lưỡng lự.
Tính tào tháo đa nghi.
Lỡ có vấn đề chi.
Thì mọi người cười chết.
Thế rồi tôi về thiệt.
Yêu và muốn cưới ngay.
Cô giáo "chết lăn quay".
Sau trận đầu "giao chiến".
Chuyện tình ni hơi hiếm.
Gia đình lại họp bàn.
Sáng nào cũng giao ban.
Đúng quy trình, quy phạm.
Ô kìa chuyện tình cảm.
Cũng qui phạm, quy trình.
Tôi giữ vững lòng tin.
Thực lòng yêu sẻ thắng.
Bố vợ tôi cách mạng.
Nhập ngũ tuổi 13.
Từ Quảng Nam đi ra.
Ra miền Bắc làm lính.
Ông cụ rất khó tính.
Nhìn thấy tôi "hiền hiền".
Nghĩ tôi là Đảng viên.
Học sỹ quan chính trị.
Ông cụ liền đổi ý.
Thôi ỳ cho nó xong.
Nhưng thực tế trong lòng.
Cụ rất mê bộ đội.
Chúng tôi đi đăng kí.
Chọn chủ nhật làm ngày.
Hỏi vợ cưới liền tay.
Đúng lời xưa đã dạy.
Bây giờ tôi nghĩ lại.
Cưới chẵng đúng qui trình.
Cốt là sống thực tình.
Qui trình không quan trọng.
Bây giờ trong cuộc sống.
Tôi nhìn vợ cười cười.
Thoang thoáng thôi em ơi.
Chớ qui trình, qui phạm...!
Hồn nước tình quê
0 nhận xét:
Đăng nhận xét